CN 4 Mùa Chay B: Tin vào Người sẽ được sự sống đời đời

CN 4 Mùa Chay B: Tin vào Người sẽ được sự sống đời đời

CN 4 Mùa Chay B: Tin vào Người sẽ được sự sống đời đời

A. ĐÓN NHẬN TIN MỪNG

1. Câu chuyện

Cây vĩ cầm bị nứt bể rồi lại được dán lại. Người bán đấu giá nghĩ rằng chẳng nên phí thời giờ chăm chút cho nó làm gì. Nhưng ông ta vẫn tươi cười cầm nó lên và rao bán:
- Nào, thưa quí vị, ai sẽ bắt đầu trả giá đầu tiên đây? Một đồng, một đồng, rồi tới hai đồng, chỉ có hai đồng thôi sao? Ai sẽ trả nó ba đồng đây? À, một người trả ba đồng, rồi hai người trả ba đồng, không còn ai nữa sao?

Bỗng nhiên từ cuối phòng, một người đàn ông tóc hoa râm bước lên cầm lấy cây đàn, ông lau bụi chiếc đàn cũ kỹ rồi siết lại những sợi dây lỏng. Sau đó ông tấu lên một bản nhạc êm dịu, ngọt ngào, y như những bài ca của các thiên thần. Tiếng nhạc dừng lại, người bán đấu giá chậm rãi nói:

- Tôi sẽ ra giá bao nhiêu cho chiếc vĩ cầm cũ kỹ này đây?

Đoạn ông vừa cầm cây đàn lên vừa nói:

- Một ngàn đồng, và ai sẽ tăng lên 2000? Hai ngàn rồi! Có ai chịu tăng lên ba ngàn không? Một người chịu giá 3000, hai người chịu giá 3000, và còn nữa!!!

Đám đông hồ hởi reo vui nhưng có vài người trong họ la lên:
- Chúng tôi hoàn toàn chẳng hiểu cái gì đã làm thay đổi giá trị cây vĩ cầm ấy!

Lập tức có tiếng đáp lại:

- Chính nhờ đôi tay ông nhạc sĩ chạm vào đấy.

Quả thế nhiều người trong chúng ta từng đi sai đường lạc lối, bị bầm dập vì tội lỗi và bị đám đông vô tâm rẻ rúng, khác nào cây vĩ cầm cũ mèm kia.

2. Các Bài Đọc

Trước sự bất trung ngày càng tăng của dân Israel, Thiên Chúa không bỏ mặc mà còn luôn gửi các sứ giả của mình đến cảnh tỉnh họ. Nhưng dân Chúa không biết hoán cải mà lại đối xử bất xứng với các sứ giả của Thiên Chúa.

Thiên Chúa giàu lòng thương xót không muốn tiêu diệt họ mà chỉ dùng một liều thuốc cực mạnh để chữa trị căn bệnh trầm kha của dân: Người đã để quân Canđê phá hủy Đền Thờ, rồi chính Người lại trao cho vua Cyrô trách nhiệm tái thiết Đền Thờ tại Giêrusalem. (Bài đọc 1: 2Sb 36,14-16.19-23)

Mặc dù cuộc sống của người tín hữu phải được thấm đượm bởi những việc làm tốt đẹp, nhưng chúng ta chớ khoe khoang về những điều lành phúc đức chúng ta đã làm, vì Thiên Chúa là Đấng yêu thương và giàu lòng xót thương đã tỏ lòng nhân hậu của Người đối với chúng ta qua chính Con Một Người. Chúng ta được cứu độ nhờ ân sủng của Đức Giêsu Kitô là ánh sáng đã đến trong thế gian và nhờ lòng tin, chúng ta được sống và cùng được sống lại với Đức Kitô. (Bài đọc 2: Ep 2,4-10 & Bài Tin Mừng: Ga 3,14-21)

3. Tin Mừng: Ga 3,14-21

Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy,  để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.

Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.  Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.  Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa. Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa.  Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách. Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa."

B. BỐI CẢNH TIN MỪNG

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu cho thấy: Ngài đến thế gian với tư cách là mặc khải trọn vẹn của Thiên Chúa. Trong Ngài, chúng ta biết Thiên Chúa là Đấng nào. Đồng thời, chúng ta cũng biết mình là ai.

Câu 14 của bản văn diễn tả mặc khải của Thiên Chúa xảy ra như thế nào. Có một mối liên hệ chặt chẽ giữa những gì ông Môsê đã làm với con rắn đồng, và những gì phải xảy ra với Con Người. Những người Israel đã ngước nhìn lên con rắn đồng mà ông Môsê giương cao trong sa mạc sẽ được chữa lành (Ds 21,8-9), thì những ai tin vào Con Người, Đấng được giương cao trên thập giá cũng được đón nhận sự sống đời đời. Động từ “được giương cao” trong bản Tin Mừng tiếng Hy Lạp được dùng ở đây còn có nghĩa là “được tôn vinh.” Chọn động từ này với những nghĩa khác nhau của nó, tác giả sách Tin Mừng thứ tư muốn nói rằng: chính trong nỗi sỉ nhục bị đóng đinh trên thập giá mà Chúa Giêsu được tôn vinh.

Đức Giêsu mặc khải cho chúng ta biết: “Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài.” Thiên Chúa giàu lòng thương xót, không muốn bất cứ ai bị kết án, nhưng muốn mọi người được cứu độ.  Tình yêu cứu độ của Thiên Chúa ở phía sau mầu nhiệm “được giương cao” của Người Con, Đấng được sai đến để đem ơn cứu độ và sự sống đời đời cho thế gian. Sự sống đời đời ở đây không chỉ là sự sống của người tín hữu trong tương lai trên thiên quốc, nhưng còn là cuộc đời được luôn luôn sống trong ánh sáng và sự hiện diện của Thiên Chúa. Người tín hữu không còn sống theo xác thịt, hay ‎ý muốn của con người nữa, nhưng là sống bởi Thiên Chúa.

Bằng việc nhắc lại chiều kích cứu độ của cái chết của Đức Giêsu, bản văn qui chiếu đến tình yêu của Thiên Chúa, Đấng đã ban Đức Giêsu cho thế gian. Động từ “ban” ở đây mô tả Thiên Chúa là nguồn mạch của tất cả những gì Đức Giêsu trao tặng cho thế gian.

Thuật ngữ “thế gian” trong sách Tin Mừng Gioan thường dùng để qui chiếu đến những con người. Như vậy ở đây Thiên Chúa ban Đức Giêsu vì yêu thương mọi người, nhưng chỉ những người tin mới mở lòng ra đón nhận món quà này. Những người chuộng bóng tối hơn ánh sáng là những người không tin vào Đức Giêsu. Cách mà một người hành động trong sự hiện diện của ánh sáng là biểu thị rõ ràng cho căn tính của người ấy. Dù là người tốt hay kẻ gian ác, tất cả đều bị lộ ra khi người ấy gặp gỡ Đức Giêsu. Trong quyết định tin hay không tin vào Đức Giêsu, con người bộc lộ mình thực sự là ai. Bản chất và số phận của một con người được xác định bởi sự đáp trả của người ấy đối với Đức Giêsu. Ai không tin thì đã bị lên án rồi. Còn ai tin thì có sự sống đời đời.[1]


[1] Gail R. O’Day, The New Interpreter’s Bible, Abingdon Press, 1995, 552.