Vào một đêm mưa rào, ngọn đèn hải đăng bị mất điện tắt ngúm. Người phụ trách hải đăng vội vã đốt lên một cây nến nhỏ và cầm cây nến theo đường cầu thang leo lên sân thượng để đốt đèn lên. Bấy giờ cây nến mới lên tiếng hỏi người phụ trách rằng: - Ông đem tôi đi đâu vậy?
Ông ta trả lời: Ta mang nhà ngươi lên sân thượng để chiếu sáng giúp tàu bè từ ngoài khơi biết đường trở về và cập bến an toàn.
Cây nến lại nói: Nhưng tôi chỉ là cây nến nhỏ bé thế này thì tàu bè ở tận ngoài khơi làm sao nhìn thấy ánh sáng của tôi được?
Người phụ trách trả lời: Bây giờ ta chỉ cần nhà ngươi đừng bị gió thổi tắt là được. Còn các chuyện khác thì đã có ta lo liệu.
Khi cả hai đến nơi, thì người phụ trách đã dùng cây nến châm lửa và trong giây lát ánh sáng từ cây đèn lồng rực lên chiếu tỏa ra chung quanh. Chiếc đèn lồng này đã được thiết kế để khi cần có thể sử dụng thay bóng đèn điện. Ánh sáng của nó có sức chiếu ra tận ngoài khơi, hầu giúp tầu bè dễ dàng định hướng để quay về cập bến an toàn.
Ánh sáng của Thiên Chúa tạo nên điểm hội tụ và gặp gỡ, không chỉ giữa con cái Israel với nhau, mà còn mở rộng ra để quy tụ cả dân ngoại. (Bài đọc 1: Is 60,1-6)
“Trong Đức Kitô và nhờ Tin Mừng”, Thiên Chúa mạc khải cho con người kế hoạch cứu độ cách tròn đầy, trong đó có chỗ cho cả dân ngoại, một khi tin vào Đức Kitô, được trở nên những người đồng thừa kế, được liên kết chặt chẽ với Đức Kitô và được chia sẻ những gì Thiên Chúa đã hứa với dân Do Thái. (Bài đọc 2: Ep 3,2-3a.5-6)
Qua việc sinh hạ của Hài Nhi Giêsu, Thiên Chúa mạc khải ơn cứu độ của Ngài cho mọi người. Đón nhận hay chối từ, tìm kiếm hay thờ ơ, tôn thờ hay tìm cách loại trừ, chấp nhận ánh sáng hay ở lại trong tối tăm là sự lựa chọn của mỗi người. (Bài Tin Mừng: Mt 2, 1-12)
Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Ðông phương tìm đến Giêrusalem. Các ông nói: “Vua người Do Thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Ðông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người”.
Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Ðức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: “Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Ðấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta”.
Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: “Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người”.
Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Ðông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.
Thiên Chúa đến thế giới này với tư cách là một con người, không chỉ cho người Do Thái, nhưng cho mọi dân tộc. Ngôn sứ Isaia đã nói rằng mọi dân tộc sẽ đến tôn thờ ánh sáng: “Mọi người từ Sêba sẽ tới tiến dâng lễ vật: vàng, nhũ hương, mộc dược và ca tụng Thiên Chúa”. Dân Do Thái mong chờ Đấng Mêsia. Họ khám phá ra một lời hứa nội tâm được mở ra trong một cách thức lớn lao hơn họ tưởng tượng.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy các nhà chiêm tinh đi tìm Đức Vua Do Thái mới sinh, với ao ước gặp Đức Vua và bái lạy Ngài. Họ được gọi với những tên khác nhau: các nhà chiêm tinh, các vua, và các đạo sĩ. Điều quan trọng là họ đi tìm Chúa.
Khi ngôi sao lạ xuất hiện bên phương Đông, nhiều người đã thấy nó, nhưng chẳng mấy người nhận ra ý nghĩa của nó. Chỉ có các nhà chiêm tinh mới biết đó là dấu chỉ của việc Đức Vua dân Do Thái mới sinh ra, và muốn đến bái lạy Người. Tại sao lại có sự khác biệt như vậy? Đó là vì các nhà chiêm tinh là những con người khao khát Thiên Chúa, tha thiết với ơn cứu độ nên các ông đã nhận ra điều mà mình tha thiết tìm kiếm nơi ngôi sao lạ. Tấm lòng khao khát Thiên Chúa là hành trang cần thiết đầu tiên để người ta có thể gặp gỡ Chúa.
Họ để lại quê hương và đi tìm Đức Vua. Họ trở nên những người loan báo Tin Mừng, khi họ cho biết cuộc tìm kiếm của họ.
Có lẽ các nhà chiêm tinh cũng đã chia sẻ điều các ông nhận biết với những người khác. Nhưng người ta không muốn lên đường cùng với các ông, bởi vì thật là không dễ dàng khi rời bỏ ngôi nhà ấm cúng của mình. Việc khó khăn nhất là lìa xa tất cả những người quen thuộc.
Các nhà chiêm tinh đã có một lòng can đảm mạnh mẽ mới dám dứt bỏ mọi dính bén để lên đường tìm Đức Vua dân Do Thái mới sinh ra. Dù tương lai có phủ đầy bóng tối với những bấp bênh, họ đã can đảm tiến bước vào nơi chưa biết.
Theo bản văn Tin Mừng, ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông đã biến mất khi họ đến thành Giêrusalem. Đây là một thử thách lớn đối với các nhà chiêm tinh, bởi vì kẻ hướng dẫn các ông đột nhiên biến mất. Tuy nhiên, các ông đã đủ khiêm tốn để hỏi người khác.
Họ đã đến gặp vua Hêrôđê và hỏi: “Đức Vua dân Do Thái mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.” Chính nhờ lòng khiêm nhường này mà các ông biết được Đấng Kitô sinh ra ở Bêlem, miền Giuđê.
Nhờ kiên trì, họ đã khám phá Hài Nhi nằm trong máng cỏ, được Đức Maria là mẹ bồng ẵm. Họ khiêm tốn bái chào Chúa, dâng lễ vật là những biểu tượng cho chính họ.
Còn vua Hêrôđê rất bối rối bởi cuộc viếng thăm của các nhà chiêm tinh. Ông bị đe dọa bởi lời nói về Đức Vua mới sinh. Bởi vì tâm hồn ông khép kín, nên không có con đường mới nào dành cho ông. Vua Hêrôđê không muốn rời khỏi ngai vàng, ông không dám đi Bêlem để thấy Chúa Giêsu.
Sau khi nghe thiên sứ cảnh báo, các nhà chiêm tinh đã đi lối khác mà về nhà. Đó là biểu tượng: sau khi gặp Chúa Giêsu, họ có một lối sống khác. Chúng ta phải giống các nhà chiêm tinh, đi tìm chân lý, không ngừng học biết về đức tin, tiếp tục lớn lên về mặt tâm linh. Nếu chúng ta dừng lại, chúng ta không đến đích. Chúng ta sẽ không thấy Chúa Giêsu.
Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược.
Như cây nến trong câu chuyện dẫn nhập, mỗi người chúng ta là một ngọn nến nhỏ trong bàn tay Chúa quan phòng. Bổn phận của chúng ta là phải làm hết khả năng Chúa ban để giữ được ngọn lửa. Chúa sẽ làm cho ánh sáng đó mang lại những điều tốt đẹp cho đời.
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa muốn tỏ mình cho nhân loại và cứu độ tất cả mọi người trong Con Một yêu dấu của Người. Những ai vững lòng dõi bước theo ánh sáng của Chúa soi dẫn sẽ tìm thấy ơn cứu độ. Chúng ta cùng cảm tạ Chúa và tin tưởng cầu xin:
1. Chúng ta cùng cầu xin cho mọi thành phần trong Hội Thánh biết nỗ lực trở nên những ánh sao dẫn đường cho muôn dân bằng một đời sống gương mẫu đạo đức và luôn dấn thân phục vụ.
2. Chúng ta cùng cầu xin cho những người thành tâm thiện chí luôn khao khát chân lý, tìm được trong Tin Mừng của Chúa Kitô ánh sáng đích thật, giúp họ định hướng cuộc đời trong hy vọng và bình an.
3. Chúng ta cùng cầu xin cho các cộng đoàn Kitô hữu luôn hợp nhất và không ngừng gắn bó mật thiết với Đức Giêsu qua việc tham dự cách ý thức và tích cực vào hy tế Thánh Thể cùng các cử hành phụng vụ.
4. Chúng ta cùng cầu xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta biết tiến dâng cho Thiên Chúa lễ vật cao quý xứng hợp, là chính cuộc sống với những việc làm ngay chính, tốt lành và thánh thiện.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng hằng hữu, xin thương nhận tâm tình cảm tạ và những ý nguyện chân thành của chúng con, cùng ban ơn giúp chúng con luôn vững bước trong ánh sáng của Đức Kitô và biết làm cho ánh sáng ấy bừng lên trong cuộc sống hằng ngày. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.